-
明德惟馨[míng dé wéi xīn]
-
[ míng dé wéi xīn ]
真正能够发出香气的是美德。《尚书·君陈》:“至治馨香,感于神明,黍稷非馨,明德惟馨。” 明德:美德。惟:是。馨(xīn):散发的香气。
- 出处《尚书·君陈》至治馨香,感于神明。黍稷非馨,明德惟馨。”
- 示例知几其神乎!古人以为难。交疏吐诚,今人以为难。今君一面尽二难之道,可谓~。★南朝宋·刘义庆《世说新语·规箴》
-
明发不寐[míng fā bù mèi]
-
[ míng fā bù mèi ]
通宵未睡。《诗经·小雅·小宛》:“明发不寐,有怀二人。” 明发:破晓,天色发亮。寐:睡着了。
- 出处《诗·小雅·小宛》明发不寐,有怀二人。”
- 示例无
-
明罚敕法[míng fá chì fǎ]
-
[ míng fá chì fǎ ]
罚:刑罚;敕:整饬。严明刑罚,整顿法度。
- 出处《周易·噬嗑》雷电噬嗑,先王以明罚敕法。”
- 示例然后~,以肃理官,克厌天心,慰塞人事。★《晋书·郭璞传》
-
明法审令[míng fǎ shěn lìng]
-
[ míng fǎ shěn lìng ]
审:谨慎。申明法令,使人人遵守,谨慎发布命令,避免出现差错。
-
明公正道[míng gōng zhèng dào]
-
[ míng gōng zhèng dào ]
犹言正式;公开;堂堂正正。同“明公正气”。
-
明公正气[míng gōng zhèng qì]
-
[ míng gōng zhèng qì ]
犹言正式;公开;堂堂正正。
-
明公正义[míng gōng zhèng yì]
-
[ míng gōng zhèng yì ]
犹言正式;公开;堂堂正正。同“明公正气”。
-
明鼓而攻之[míng gǔ ér gōng zhī]
-
[ míng gǔ ér gōng zhī ]
宣布罪状,遣责或声讨。
- 出处《论语·先进》非吾徒也,小子鸣鼓而攻之可也。”
- 示例无
-
明光烁亮[míng guāng shuò liàng]
-
[ míng guāng shuò liàng ]
指光亮耀眼。
-
明光锃亮[míng guāng zèng liàng]
-
[ míng guāng zèng liàng ]
指光亮耀眼。同“明光烁亮”。
上一页 1 2 3 4 5 下一页